Tương truyền, có một thế giới văn học tồn tại song song với cuộc sống thực – nơi chỉ mở ra cho những “nhà thám hiểm” được chọn. Xứ sở ấy cất giữ một kho báu diệu kỳ đang đợi loài người đến khám phá, liệu đó sẽ là bí mật quý giá gì?





1. Cây bút thần
“Nào, sao ồn ào thế nhỉ? Cả lớp lấy sách văn ra đọc dần các tác phẩm cho cô nhé, một lát nữa cô sẽ quay lại kiểm tra đấy. Đặc biệt là bàn cuối mấy bạn đang túm tụm kia kìa!”
Tiếng gót giày rảo bước ra khỏi cửa lớp xa dần cũng là lúc tiếng ầm ĩ của lớp học vang lên. Đám học sinh nghịch ngợm cuối lớp cũng dần rời xa mắt khỏi những trang giấy mỏng, tay lật sách liên hồi như thể đã đọc hết tất cả những tác phẩm. Chợt từ giữa cuốn sách dày rơi ra một chiếc bút mực lấp lánh kỳ lạ, trên cán khắc dòng chữ: “Bút thần”, nom chẳng khác nào chiếc đũa phép của bà tiên trong truyện cổ tích. Cứ thế, họ vô tư chuyền tay nhau món đồ nhỏ bé, lần lượt tô vẽ lên từng trang sách ngả màu.
Kỳ lạ thay, từng hình ảnh được vẽ ra cứ lớn dần, sống động hơn bao giờ hết. Người thì vẽ chiếc thuyền nhỏ nơi bến sông Châu, người thì lại vẽ Chí Phèo trong bộ dạng táo tợn vật vã. Từ những hình ảnh trong các bài truyện ngắn, các bạn học sinh còn tô vẽ thêm cả những điệu chèo; điệu nhảy, điệu múa đến từ các quốc gia khác. Bao nhiêu hoạt ảnh trong các tác phẩm văn học cứ xuất hiện ngoài đời rồi cuốn các bạn vào một thế giới khác.
“Chào mừng các nhà thám hiểm nhí đến với thế giới “Sân khấu hóa”! Hãy dũng cảm vượt qua những thử thách để tìm rương báu phía cuối chặng đường!”
2. Dải giấy màu
Khởi động chuyến hành trình dài, những nhà thám hiểm trẻ được trang bị vô vàn tờ giấy với các kích thước và màu sắc khác nhau. Đi một đoạn đến một khoảng đất trống rộng lớn, đoàn thám hiểm bỗng khựng lại bởi những món đồ dưới chân họ. Vùng đất này được bao quanh bởi những tấm bìa nâu, formex trắng, những cuộn ruy băng hay băng dính cùng vô vàn những hộp màu khác nhau. Thấy vậy, từng thành viên nhóm lấy ra các dải giấy màu đã được trang bị sẵn. Đoàn thám hiểm nhìn nhau chần chừ rồi nhanh chóng bắt tay vào tạo hình và trang trí cho những món đồ thô sơ ấy trở thành những đạo cụ cho tác phẩm. Người thì cầm cọ vẽ, người thì cầm những hộp màu nhỏ cùng kéo và băng keo trắng để cố định những vật phẩm.
Gió thổi. Lá cây nhẹ nhàng đung đưa. Những mảnh giấy màu thuận theo chiều gió bay tản ra khắp khoảng trời Chuyên Ngoại ngữ. Một lần nữa, chúng lại phát ra ánh sáng chói lòa, nhưng lúc này là ánh lấp lánh của niềm hy vọng và nỗ lực trong trái tim họ. Giờ đây, đoàn thám hiểm cũng thêm phần mạnh mẽ, tin tưởng về một hành trình rực rỡ phía trước. Dường như đã đến lúc họ có thể thật sự tìm thấy kho báu của riêng mình.
3. Rương báu tình yêu
Đôi chân của những người bộ hành quả cảm đã mệt nhoài sau chặng đường Sân khấu hóa dài bất tận nhưng đích đến dường như vẫn vời vợi xa tầm mắt. Tưởng như đã cạn kiệt sức lực để tiếp tục, đoàn thám hiểm bỗng tìm được một vật phẩm nữa: một chiếc rương gỗ bí ẩn.
Khi họ cùng nhau mở chiếc rương, một luồng khí ấm áp chợt bay lên, thay đổi cảnh vật của cả xứ sở. Trong giây lát, luồng khí diệu kì ấy đã trải ra một thế giới mới, một thế giới tuyệt diệu của những tác phẩm văn học họ đang nắm giữ bên mình. Mỗi nhà bộ hành lại được khoác một lớp áo mới, hóa thân thành một nhân vật trong thế giới vừa được mở ra. Những tác phẩm, sự vật giấy được biến thành một tiết mục hoàn chỉnh qua diễn xuất tỏa sáng của những nhà hóa thân tài ba.


Những nhà thám hiểm trẻ tuổi cứ thế tản ra và được dẫn vào những điểm đến khác nhau trong thế giới văn học. Có người lạc vào màn đêm huyền ảo của xứ Ba Tư, biến thành nàng công chúa Sheherazade và gặp gỡ vị vua tàn bạo, lại có người khoác lên mình bộ cánh tả tơi của người mẹ Fantine, chật vật kiếm sống, lo toan tiền chữa bệnh cho người con đáng thương. Đâu đó đằng xa, ta nghe văng vẳng bài rap cá tính về 36 phố phường Hà Nội – vừa hiện đại lại đậm đầy dư vị cổ truyền khiến bao khán giả thích thú. Đặc sắc nhất có lẽ là hai nhà bộ hành biến thành Chí Phèo, Thị Nở – những kiệt tác sân khấu khó lòng nào mà bắt chước; hay màn lên đồng ma mị trong Bắc Lệ đền thiêng làm ai cũng sởn da gà. Vẻ kỳ thù và muôn màu của văn học trong hành trình dài này thật khó để kể hết, tuy nhiên, trời còn đương tối, sự háo hức và đón chờ còn bập bùng, một lớp rèm đỏ đã lại che phủ tất thảy đoàn thám hiểm, khẽ khàng kết thúc mọi câu chuyện…
Tương lai của đoàn thám hiểm sẽ đi về đâu? Sẽ có đoàn chạm tay đến chiếc rương vinh quang nhất, cũng có đoàn chỉ dừng chân cách dấu X một khoảng không xa. Tuy nhiên, tất thảy những nhà bộ hành đều âm thầm trân quý và biết ơn một “kho báu vĩnh cửu” – vẻ mơ mộng tuyệt đẹp của thế giới văn chương, của nơi mà tất cả mọi người đều sống hết mình với trí tưởng tượng và tâm hồn đẹp đẽ tinh khôi.














Bình luận về bài viết này