Trong những điều bình dị nhất một lần nữa sáng lên lấp lánh bao hình ảnh diệu kỳ

I. Lăng kính
Tớ tin rằng nếu có một chiếc máy ảnh đặc biệt có thể lưu giữ toàn bộ kỷ niệm, ngày hôm ấy sẽ là cuộn phim rực rỡ nhất!
Từ sáng tinh mơ, cả sân trường đã rộn ràng những tiếng bước chân, tiếng nói cười và cả những tiếng dụng cụ va vào nhau nghe lạch cạch thật vui tai từ những bạn học sinh đang tất bật chuẩn bị cho trại thí nghiệm của đội mình. Dù vẫn còn sớm, năng lượng của những cô cậu học trò ấy dường như tỉ lệ thuận với niềm vui và háo hức dành cho những hoạt động đặc biệt sắp đến gần.
Khi những tia nắng ấm áp chiếu xuống rọi sáng mặt đất cũng chính là lúc sân trường trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết. Lúc này, các trại trải nghiệm thí nghiệm tự nhiên cũng đã sẵn sàng tiếp đón những nhóm học sinh đang nườm nượp kéo đến. Những điều tưởng chừng chỉ có trong sách giáo khoa nay lại hiện ra trước mắt chúng mình – những hiện tượng vật lý kỳ thú, những ứng dụng công nghệ tiên tiến – tất cả đều khiến ai nấy trầm trồ và vô cùng thích thú.

Khoảnh khắc khiến tớ nhớ nhất có lẽ chính là khi sân khấu được tỏa sáng nhờ những màn kịch tái hiện hình ảnh của các nhà khoa học vĩ đại đến từ 5 nhà Đá quý. Khi được tận mắt chứng kiến những người bạn của mình hóa thân thành những con người đã đem đến những thành tựu vượt trội cho thế giới, tớ như cảm thấy những ước mơ lớn lao mà mỗi chúng ta theo đuổi đang từng ngày đến gần hơn bao giờ hết.
II. Góc nhìn
Nếu có thể tua ngược thời gian, tớ thực lòng muốn quay trở về những ngày tháng đáng nhớ trong quá trình chuẩn bị. Đó là những buổi chiều muộn khi cả nhóm cùng nhau ở lại để hoàn thiện sản phẩm dự thi, đôi tay lấm lem màu vẽ nhưng ánh mắt ai nấy đều sáng lên lấp lánh. Đó là những lần cả nhà cùng nhau ở lại tập luyện cho phần kịch tái hiện chân dung nhà khoa học, cười phá lên khi ai đó lỡ quên thoại rồi lại nghiêm túc điều chỉnh từng chi tiết để có màn thể hiện hoàn hảo nhất.

Hơn cả, tớ nhớ về cách tất cả chúng mình đã cùng nhau cố gắng. Mỗi người một công việc, một nhiệm vụ nhưng tất thảy đều có chung một sự quyết tâm được chạm tay vào chiếc cúp Vô địch sáng giá. Và chính điều đó đã làm nên một sự kiện không chỉ tươi đẹp nhờ những màn biểu diễn mà còn bởi những gì mọi người đã cùng nhau trải qua.
III. Lưu giữ
Tiết mục văn nghệ cuối cùng khép lại, đánh dấu những giây phút cuối cùng của một ngày trải nghiệm tuyệt vời. Dẫu vậy, những kỉ niệm hôm ấy sẽ còn vương vấn mãi trong chiếc máy ảnh đặc biệt – trái tim của những cô cậu học trò. Mọi khoảnh khắc, mọi tiếng cười, những giọt nước mắt xúc động và cả những cái ôm ấm áp mà chúng ta đã trao nhau đều sẽ được lưu lại mãi mãi trong bộ nhớ của con tim.





Để rồi sau này, khi nhìn lại những bức ảnh chụp vội hay khi lật giở từng dòng kỷ niệm, tớ biết rằng mình sẽ mỉm cười vì đã sống hết mình cho những ngày tháng thanh xuân tươi đẹp ấy. Những điều đẹp đẽ nhất đôi khi không cần máy ảnh ghi lại, chỉ cần trái tim ta luôn nhớ về chúng là đủ rồi…






Bình luận về bài viết này